Tiếp bước học sinh đến trường
|
Lớp học tiếp sức tại thôn Thái Tây 1, P. Hòa Quý, Q. Ngũ Hành Sơn
|
Bằng nhiều biện pháp, chương trình hành động khác nhau, vài năm trở lại đây, các tổ chức, ban, ngành, đoàn thể ở TP Đà Nẵng, trong đó vai trò đầu tàu là ngành Giáo dục đã cùng nỗ lực thực hiện mục tiêu TP “không có người mù chữ” và sắp tới, mục tiêu ấy đổi thành “không có học sinh (HS) bỏ học đến năm 2015”, nhằm tiếp bước cho các em đã bỏ học, có nguy cơ bỏ học do học lực yếu, hoàn cảnh khó khăn hay học sinh lười học, cá biệt từng bước vượt qua rào cản khó khăn tiếp tục đến trường.
Đầu năm học 2009–2010 vừa qua, khi nhận dạy lớp 3/1, cô Trương Thị Thu Thủy, giáo viên Trường TH Võ Thị Sáu, Q.Hải Châu biết 2 HS, trong đó có một HS khuyết tật tiếp thu bài rất kém, thể hiện rõ nhất qua khảo sát chất lượng đầu năm môn Tiếng Việt và Toán, cả hai em đều rất yếu. Qua một tháng nhận lớp, nắm bắt, phân tích kết quả học tập của những năm học trước và trao đổi với phụ huynh để hiểu hơn đặc điểm tâm lý từng em, cô Thủy đã lập hồ sơ, xây dựng ngay kế hoạch riêng để giúp đỡ hai HS này, cụ thể tại mỗi tiết học, cô có sự điều chỉnh, xây dựng nội dung kiến thức, hệ thống bài tập riêng cho hai em theo mức độ tăng dần độ khó, phù hợp với khả năng tiếp thu của từng em. Bên cạnh đó, khi các em quên, hổng kiến thức chỗ nào, cô tập trung củng cố, nhắc đi nhắc lại kiến thức cũ nhiều lần để các em dần nhớ lại.
Ngoài việc làm bài tập, cô Thủy còn phân công hai em vài công việc như: kiểm tra vệ sinh lớp học, tham gia múa hát tập thể, công tác Đội... phù hợp với khả năng của các em. Để khích lệ tinh thần, cô đặc biệt ưu tiên cho các em trả lời trước lớp những câu hỏi, bài tập tương đối dễ và luôn khen ngợi, tuyên dương các em. Sau mỗi buổi học, cô Thủy lại dành từ 15-30 phút để phụ đạo thêm cho hai HS này và không quên ghi lại những tiến triển cũng như điểm cần khắc phục vào sổ liên lạc để gia đình có sự hỗ trợ thêm. “Sau một năm học, học lực của hai em đã từ yếu kém lên trung bình, có nhiều môn được đánh giá là trung bình khá. Nhưng để các em thực sự khá hơn nữa trong những năm tiếp theo cần phải mất nhiều thời gian hơn nữa”–cô Thủy nói.
Thực tế, bên cạnh tổ chức dạy phụ đạo tại trường, ở TP Đà Nẵng những năm gần đây, HS yếu kém đã được hỗ trợ bằng nhiều hình thức như tổ chức mô hình “Lớp học tiếp sức đến trường”, “Câu lạc bộ bạn đồng hành”... Thầy Nguyễn Đăng Ngưng, Trưởng Phòng GD&ĐT Q. Hải Châu trao đổi: Duy trì mô hình bồi dưỡng HS yếu kém vươn lên trong học tập luôn được ngành GD thực hiện hằng năm, tuy nhiên theo tôi, các trường và mỗi giáo viên cũng cần chú ý nhiều hơn nữa đến việc động viên, hướng dẫn cha mẹ HS quan tâm đến việc học tập của con em mình. Bởi để mỗi học sinh yếu kém tiến bộ nhanh, ngoài thầy cô, phụ huynh phải thực hiện yêu cầu “3 biết” (biết tình hình học tập, đạo đức của con em mình để phối hợp giáo dục; biết tình hình hoạt động và khó khăn của nhà trường để tham gia hỗ trợ; biết những chủ trương, chính sách về công tác GD-ĐT để cùng thực hiện”.
Khen thưởng kịp thời HS khá giỏi tại Q. Hải Châu luôn là động lực để các em HS, trong đó có HS yếu kém nỗ lực hơn nữa trong học tập
Tại THCS Nguyễn Bỉnh Khiêm, hơn 1 năm tổ chức dạy học theo chương trình “tiếp sức đến trường”, từ chỗ lập hồ sơ giảng dạy ban đầu với gần 300 HS yếu kém, đến nay con số này chỉ còn đếm trên đầu ngón tay. Cụ thể, số lượng HS lên lớp thẳng của trường tăng trên 3%, HS yếu, kém giảm 2,9%. Tương tự, năm học 2009–2010, Trường THCS Huỳnh Bá Chánh (Q.Ngũ Hành Sơn) với mô hình tổ chức lớp học tiếp sức cho HS yếu, kém với 153 HS ở 4 khối lớp, đến nay hiệu quả cũng thấy rõ như tỉ lệ học sinh lên lớp, đỗ tốt nghiệp tăng cao.
Tại Trường THPT Trần Phú, từ quỹ khuyến học, ngoài việc hỗ trợ cho HS nghèo, cấp học bổng cho HS giỏi, quỹ còn trích một phần làm phần thưởng cho HS yếu kém có nhiều nỗ lực vươn lên trong học tập, đạt kết quả trung bình. Đây là một cách làm mới nhằm động viên, khuyến khích những cố gắng nỗ lực của HS. Theo thầy Nguyễn Quang Long–Hiệu trưởng nhà trường: giúp đỡ, bồi dưỡng HS yếu kém là nhiệm vụ xuyên suốt của ngành GD để vừa nâng cao chất lượng dạy–học, đảm bảo “thầy dạy thật, trò học thật” và trên hết là để HS không bỏ học vì không thể theo kịp chương trình. Tuy nhiên, khó khăn nhất của những GV giảng dạy, kèm cặp HS yếu kém là ngoài việc lựa chọn phương pháp truyền thụ sao cho kiến thức không bị tinh giản quá mức, từng bước giúp các em tiếp thu được như HS khá, giỏi trong lớp và phải làm sao để các em hứng thú với việc đến lớp. Muốn làm được điều này đòi hỏi cả GV và HS phải nỗ lực bền bỉ trong thời gian dài. Hiện mỗi giáo viên, mỗi trường có cách “tiếp lửa” cho học sinh yếu kém khác nhau nhưng trên tất cả là mục tiêu giúp học sinh yếu kém vươn lên. |